en
stringlengths
6
507
vi
stringlengths
7
599
First of all, it's a linear projection.
Đầu tiên, đây chỉ là 1 dự đoán tuyến tính.
You know, everything says, here's the growth rate of China, here's the growth rate of the U.S., here it goes -- straight line.
Bạn biết đấy, đây là mức tăng trưởng của Trung Quốc, đây là của Mỹ, nó đi một đường thẳng.
History is not linear.
Nhưng lịch sử không phát triển đơn giản như vậy.
There are often bumps along the road, accidents along the way.
Lịch sử có lúc huy hoàng, có lúc điêu tàn,
The second thing is that the Chinese economy passes the U.S. economy in, let's say, 2030, which it may it, that will be a measure of total economic size, but not of per capita income -- wo n't tell you about the composition of the economy.
Điều thứ 2, cứ cho là nền kinh tế Trung Quốc vượt qua Mỹ vào năm 2030, điều đó có thể xảy ra, nhưng đó chỉ là quy mô kinh tế, chứ không phải thu nhập bình quân đầu người - - sẽ không cho bạn thấy được bố cục trong nền kinh tế.
China still has large areas of underdevelopment and per capita income is a better measure of the sophistication of the economy.
Trung Quốc vẫn có nhiều khu vực rộng lớn kém phát triển, và thu nhập bình quân đầu người là con số rõ ràng hơn để so sánh sự phức tạp trong nền kinh tế.
And that the Chinese wo n't catch up or pass the Americans until somewhere in the latter part, after 2050, of this century.
Và do vậy Trung Quốc sẽ khó mà bắt kịp hoặc vượt qua Mỹ cho tới khoản năm 2050 của thế kỷ này.
The other point that's worth noticing is how one - dimensional this projection is.
Điều đáng để ý là dự đoán này mang tính một chiều như thế nào.
You know, it looks at economic power measured by GDP.
Nó nhìn vào quyền lực kinh tế được tính bằng GDP.
Does n't tell you much about military power, does n't tell you very much about soft power.
Nên không cho bạn thấy được quyền lực quân sự, cũng chẳng cho thấy được quyền lực "mềm".
It's all very one - dimensional.
Đó chỉ mang tính 1 chiều.
And also, when we think about the rise of Asia, or return of Asia as I called it a little bit earlier, it's worth remembering Asia's not one thing.
Và khi ta nhìn vào sự nổi dậy của Châu Á, hoặc sự trở lại của Châu Á, mà tôi đã nói tới hồi nãy, cũng nên nhớ rằng Châu Á không phải là một nước.
If you're sitting in Japan, or in New Delhi, or in Hanoi, your view of the rise of China is a little different than if you're sitting in Beijing.
Nếu bạn ở Nhật, hay New Delhi, hay Hà Nội, quan điểm của bạn về sự nổi dậy của Trung Quốc sẽ khác đi 1 chút so với khi bạn ở Bắc Kinh.
Indeed, one of the advantages that the Americans will have in terms of power in Asia is all those countries want an American insurance policy against the rise of China.
Thực ra, một trong những lợi thế mà người Mỹ sẽ có trong vấn đề quyền lực ở Châu Á là tất cả các quốc gia này đều mong muốn có 1 chính sách bảo hiểm kiểu Mỹ hơn là sự nổi dậy của Trung Quốc.
It's as though Mexico and Canada were hostile neighbors to the United States, which they're not.
Cứ như thể Mexico và Canada là những nước láng giềng thù địch của Mỹ, nhưng không phải vậy.
So these simple projections of the Goldman Sachs type are not telling us what we need to know about power transition.
Vậy những dự đoán hời hợt kiểu như của Goldman Sachs sẽ không cho ta thấy được cái ta cần về sự dịch chuyển quyền lực.
But you might ask, well so what in any case?
Vậy bạn sẽ hỏi, thì sao?
Why does it matter?
Có vấn đề gì chứ?
Is this just a game that diplomats and academics play?
Liệu đây có phải là trò chơi của các nhà ngoại giao và các học giả?
The answer is it matters quite a lot.
Câu trả lời là nó có tầm ảnh hưởng rất lớn.
Because, if you believe in decline and you get the answers wrong on this, the facts, not the myths, you may have policies which are very dangerous.
Bởi vì, nếu bạn tin vào sự suy tàn và bạn nhận được câu trả lời sai từ đó, thực tế chứ không phải chuyện tưởng tượng nữa là bạn có lẽ sẽ có những chính sách rất nguy hiểm.
Let me give you an example from history.
Tôi sẽ cho bạn một ví dụ từ lịch sử.
The Peloponnesian War was the great conflict in which the Greek city state system tore itself apart two and a half millennia ago.
Cuộc chiến Peloponnesian là một cuộc đụng độ khốc liệt mà trong đó thành phố Hy Lạp đã chia bè kết phái xảy ra vào khoản 2500 năm trước.
Thucydides, the great historian of the the Peloponnesian War, said it was the rise in the power of Athens and the fear it created in Sparta.
Thucydides, một sử gia nổi tiếng về cuộc chiến Peloponnesian, nói rằng do sự lớn mạnh trong quyền lực của người Athens và sự sợ hãi của người Sparta.
Notice both halves of that explanation.
Để ý cả 2 nửa của lời giải thích.
Many people argue that the 21st century is going to repeat the 20th century, in which World War One, the great conflagration in which the European state system tore itself apart and destroyed its centrality in the world, that that was caused by the rise in the power of Germany and the fear it created in Britain.
Nhiều người cho rằng thế kỷ 21 này sẽ lặp lại thế kỷ 20, trong đó có Chiến Tranh Thế Giới I, một cuộc xung đột dữ dội mà các nước Châu Âu chia bè kết phái rồi phá huỷ đi trung tâm văn minh của thế giới, điều đó xảy ra là do sự lớn mạnh trong quyền lực của Đức và sự sợ hãi nổi lên của người Anh.
So there are people who are telling us this is going to be reproduced today, that what we're going to see is the same thing now in this century.
Nên có nhiều người nói rằng điều đó sẽ tái diễn, chúng ta sẽ thấy một sự việc xảy ra tương tự trong thế kỷ này.
No, I think that's wrong.
Nhưng tôi thì nghĩ là không.
It's bad history.
Đó là một thời kỳ lịch sử tồi tệ.
For one thing, Germany had surpassed Britain in industrial strength by 1900.
1 là, Đức vượt qua Anh về sức mạnh công nghiệp năm 1900.
And as I said earlier, China has not passed the United States.
Như tôi đã nói lúc nãy, Trung Quốc vẫn chưa vượt qua Mỹ.
But also, if you have this belief and it creates a sense of fear, it leads to overreaction.
Nhưng nếu bạn tin vào điều này, thì sẽ tạo ra một nỗi sợ hãi, dẫn đến phản ứng quá khích.
And the greatest danger we have of managing this power transition of the shift toward the East is fear.
Và hiểm hoạ lớn nhất chúng ta có trong việc quản lý sự dịch chuyển quyền lực từ Tây sang Đông chính là sự sợ hãi.
To paraphrase Franklin Roosevelt from a different context, the greatest thing we have to fear is fear itself.
Xin mượn lời Franklin Roosevelt từ một ngữ cảnh khác, điều lớn nhất chúng ta phải sợ hãi chính là bản thân sự sợ hãi.
We do n't have to fear the rise of China or the return of Asia.
Chúng ta không cần phải sợ sự nổi dậy của Trung Quốc hay sự trở lại của Châu Á.
And if we have policies in which we take it in that larger historical perspective, we're going to be able to manage this process.
Và nếu chúng ta có những chính sách mà chúng ta rút ra từ tầm nhìn lịch sử rộng hơn, chúng ta sẽ có khả năng quản lý được quá trình này.
Let me say a word now about the distribution of power and how it relates to power diffusion and then pull these two types together.
Để tôi nói thêm về sự phân phối quyền lực và nó liên quan ra sao tới sự phân tán quyền lực và rồi tôi gộp chung 2 cái đó lại.
If you ask how is power distributed in the world today, it's distributed much like a three - dimensional chess game.
Nếu bạn hỏi ngày nay quyền lực được phân bổ như thế nào, thì nó được phân bổ kiểu như một game cờ 3D.
Top board: military power among states.
Đứng đầu: quyền lực quân sự giữa các quốc gia.
The United States is the only superpower, and it's likely to remain that way for two or three decades.
Mỹ là một siêu cường duy nhất, và sẽ còn như vậy trong 2 - 3 thập kỷ nữa.
China's not going to replace the U.S. on this military board.
Trung Quốc sẽ không thay thế được Mỹ về mặt này.
Power is multi-polar.
Quyền lực là đa cực.
There are balancers -- the U.S., Europe, China, Japan can balance each other.
Mỹ, Châu Âu, Trung Quốc, Nhật Bản có thể tự cân bằng lẫn nhau.
The bottom board of this three - dimensional, the board of transnational relations, things that cross borders outside the control of governments, things like climate change, drug trade, financial flows, pandemics, all these things that cross borders outside the control of governments, there nobody's in charge.
Hàng cuối là cho những quan hệ giữa các quốc gia, những thứ vượt qua ranh giới quyền hạn của các chính phủ, những việc như khí hậu thay đổi, buôn bán ma tuý, dòng chảy tài chính, những dịch bệnh, tất cả những thứ không thuộc quyền hạn của chính phủ nào cả, và không ai chịu trách nhiệm.
It makes no sense to call this unipolar or multi-polar.
Cũng chẳng có ý nghĩa gì khi gọi là đơn cực hay đa cực.
Power is chaotically distributed.
Quyền lực được phân bổ 1 cách rất hỗn loạn.
And the only way you can solve these problems -- and this is where many greatest challenges are coming in this century -- is through cooperation, through working together, which means that soft power becomes more important, that ability to organize networks to deal with these kinds of problems and to be able to get cooperation.
Và chỉ 1 cách duy nhất bạn có thể giải quyết những vấn đề này - - những vấn đề nhức nhối sắp xảy ra trong thế kỷ này - - là qua sự đoàn kết, sự hợp tác lẫn nhau, thành ra quyền lực "mềm" trở nên quan trọng hơn cả, khả năng tổ chức mạng lưới để giải quyết những vấn đề này và tạo nên sự đoàn kết.
Another way of putting it is that as we think of power in the 21st century, we want to get away from the idea that power's always zero sum -- my gain is your loss and vice versa.
Một điều nữa là khi chúng ta nghĩ về quyền lực ở thế kỷ 21, chúng ta nên từ bỏ việc cho rằng quyền lực tổng luôn bằng 0 - - tôi lớn mạnh thì anh phải suy yếu và ngược lại.
Power can also be positive sum, where your gain can be my gain.
Quyền lực có thể là một số dương, khi đó anh lớn mạnh thì tôi cũng lớn mạnh theo.
If China develops greater energy security and greater capacity to deal with its problems of carbon emissions, that's good for us as well as good for China as well as good for everybody else.
Nếu Trung Quốc phát triển an ninh năng lượng và khả năng vượt trội hơn để giải quyết vấn đề khí thải carbon, thì đó là điều tốt cho chúng ta cũng như Trung Quốc và tất cả mọi người.
So empowering China to deal with it s own problems of carbon is good for everybody, and it's not a zero sum, I win, you lose.
Nên cho phép Trung Quốc tự giải quyết vấn đề carbon là điều tốt cho mọi người, và đó không phải là vấn đề ai thắng ai thua.
It's one in which we can all gain.
Đây là điều mà cả 2 đều thắng lợi.
So as we think about power in this century, we want to get away from this view that it's all I win, you lose.
Vậy khi chúng ta nghĩ về quyền lực ở thế kỷ này, chúng ta nên từ bỏ ý niệm về việc thắng thua.
Now I do n't mean to be Pollyannaish about this.
Tôi không có ý là lạc quan quá mức về việc này.
Wars persist.
Chiến tranh còn đó.
Power persists.
Quyền lực còn đó.
Military power is important.
Quyền lực quân sự thì quan trọng.
Keeping balances is important.
Giữ cân bằng cũng quan trọng.
All this still persists.
Tất cả vẫn còn đó.
Hard power is there, and it will remain.
Quyền lực "cứng" cũng vậy, cũng vẫn tồn tại.
But unless you learn how to mix hard power with soft power into strategies that I call smart power, you're not going to deal with the new kinds of problems that we're facing.
Nhưng trừ khi bạn học được cách hoà trộn quyền lực "cứng" và "mềm" lại thành một chiến lược tôi gọi là quyền lực "thông minh", thì bạn sẽ không giải quyết được những vấn đề đang mắc phải.
So the key question that we need to think about as we look at this is how do we work together to produce global public goods, things from which all of us can benefit?
Vậy câu hỏi chủ chốt ta cần nghĩ tới khi bàn về vấn đề này là chúng ta sẽ hợp tác như thế nào để tạo ra những hàng hoá mang tính toàn cầu, những thứ mà tất cả chúng ta đều có lợi?
How do we define our national interests so that it's not just zero sum, but positive sum.
Chúng ta sẽ định nghĩa những quyền lợi quốc gia như thế nào để đạt được kết qủa tích cực.
In that sense, if we define our interests, for example, for the United States the way Britain defined its interests in the 19th century, keeping an open trading system, keeping a monetary stability, keeping freedom of the seas -- those were good for Britain, they were good for others as well.
Trên tinh thần đó, nếu chúng ta xác định những quyền lợi, ví dụ như, đối với Mỹ, cách người Anh xác định quyền lợi vào thế kỷ 19, giữ một hệ thống giao dịch rộng mở, giữ sự bình ổn trong tiền tệ, giữ những hải phận trung lập - - tất cả những điều đó có lợi cho Anh, cũng như có lợi cho các nước khác.
And in the 21st century, you have to do an analog to that.
Và ở thế kỷ 21, chúng ta cũng cần làm 1 điều tương tự như vậy.
How do we produce global public goods, which are good for us, but good for everyone at the same time?
chúng ta tạo ra những hàng hoá mang tính toàn cầu như thế nào, để có lợi cho chúng ta, và tất cả mọi người cùng lúc?
And that's going to be the good news dimension of what we need to think about as we think of power in the 21st century.
Và đó sẽ là một khía cạnh tốt mà chúng ta cần nghĩ đến khi chúng ta nhìn vào quyền lực ở thế kỷ 21.
There are ways to define our interests in which, while protecting ourselves with hard power, we can organize with others in networks to produce, not only public goods, but ways that will enhance our soft power.
Có nhiều cách để xác định quyền lợi của chúng ta mà trong đó cùng với việc tự bảo vệ mình bằng quyền lực "cứng", chúng ta có thể tổ chức với nhau trong những mạng lưới để không chỉ tạo ra những hàng hoá, mà còn để phát triển quyền lực "mềm".
So if one looks at the statements that have been made about this, I am impressed that when Hillary Clinton described the foreign policy of the Obama administration, she said that the foreign policy of the Obama administration was going to be smart power, as she put it, "using all the tools in our foreign policy tool box."
Nếu 1 người nhìn vào bản thông cáo vừa được công bố về vấn đề này, Tôi rất ấn tượng khi Hillary Clinton mô tả chính sách đối ngoại của chính quyền Obama, bà nói rằng chính sách đó là một chính sách hướng tới quyền lực "thông minh" khi bà nói: "sử dụng tất cả những công cụ trong chính sách đối ngoại của chúng ta."
And if we're going to deal with these two great power shifts that I've described, the power shift represented by transition among states, the power shift represented by diffusion of power away from all states, we're going to have to develop a new narrative of power in which we combine hard and soft power into strategies of smart power.
Và nếu chúng ta muốn đối phó với 2 sự thay đổi lớn trong quyền lực mà tôi vừa mô tả, 1 sự thay đổi quyền lực giữa các quốc gia, 1 sự khác là sự phân tán quyền lực từ các quốc gia, thì chúng ta cần phải phát triển một cái nhìn mới mẻ hơn về quyền lực mà trong đó quyền lực "cứng" và "mềm" kết hợp với nhau thành quyền lực "thông minh".
And that's the good news I have.
Và đó là điều tốt tôi muốn nói.
We can do that.
Chúng ta có thể làm được.
I was here about four years ago, talking about the relationship of design and happiness.
Tôi đã từng ở đây bốn năm trước để nói về mối quan hệ giữa thiết kế và hạnh phúc.
At the very end of it, I showed a list under that title.
Và cuối bài nói chuyện tôi đã cho chiếu một danh sách dưới tựa đề đó.
I learned very few things in addition since (Laughter) -- but made a whole number of them into projects since.
Từ đó đến nay tôi hầu như không học thêm được điều gì - - (Tiếng cười) nhưng đã biến một số ý tưởng trong đó thành các dự án.
These are inflatable monkeys in every city in Scotland: "Everybody always thinks they are right."
Đây là những con khỉ bóng bay tại mọi thành phố ở Scotland - - "Mọi người luôn luôn cho rằng họ là đúng."
They were combined in the media.
Chúng được ghép lại trên báo chí.
"Drugs are fun in the beginning but become a drag later on."
"Thuốc phiện ban đầu rất hay nhưng sau đó sẽ trở thành gánh nặng."
This is a projection that can see the viewer as the viewer walks by.
Đây là một màn chiếu có thể thấy được người xem khi họ đi qua.
You ca n't help but actually ripping that spider web apart.
Bạn không thể tránh để không xé rách cái mạng nhện.
All of these things are pieces of graphic design.
Tất cả những thứ này đều là sản phẩm thiết kế đồ hoạ.
We do them for our clients.
Chúng tôi thực hiện cho khánh hàng của mình.
They are commissioned.
Tất cả đều được đặt hàng.
I would never have the money to actually pay for the installment or pay for all the billboards or the production of these, so there's always a client attached to them.
Tôi sẽ không bao giờ có đủ tiền để trả chi phí lắp đặt hay các biển quảng cáo hay quá trình sản xuất của chúng, cho nên luôn luôn có một khách hàng đứng sau.
These are 65,000 coat hangers in a street that's lined with fashion stores.
Đây là 65.000 cái mắc áo trên một con phố mà có nhiều shop thời trang.
"Worrying solves nothing."
"Lo lắng không giải quyết được gì cả."
"Money does not make me happy" appeared first as double - page spreads in a magazine.
"Tiền bạc không làm tôi hạnh phúc" được xuất hiện lần đầu trên trên hai trang đúp của một tạp chí.
The printer lost the file, did n't tell us.
Nhà in đánh mất file ảnh mà không báo với chúng tôi.
When the magazine -- actually, when I got the subscription -- it was 12 following pages.
Khi tờ tạp chí - - thực ra là khi tôi nhận số báo mình đã đặt nó có 12 trang tiếp sau.
It said, "Money does does make me happy."
Trên đó ghi "Tiền bạc làm tôi rất hạnh phúc."
And a friend of mine in Austria felt so sorry for me that he talked the largest casino owner in Linz into letting us wrap his building.
Và một anh bạn tôi ở Áo, lấy làm tiếc cho tôi đã thuyết phục người chủ casino lớn nhất ở Linz cho chúng tôi bọc ngoài toà nhà của anh ta.
So this is the big pedestrian zone in Linz.
Đây là khu vực cho người đi bộ lớn nhất ở Linz,
It just says "Money," and if you look down the side street, it says, "does not make me happy."
chỗ này chỉ viết "Tiền bạc", và nếu bạn nhìn xuống mặt phố bên kia, "không làm tôi hạnh phúc."
We had a show that just came down last week in New York.
Chúng tôi có một buổi triển lãm mới kết thúc tuần trước ở New York.
We steamed up the windows permanently, and every hour we had a different designer come in and write these things that they've learned into the steam in the window.
Chúng tôi liên tục thổi hơi nước vào các cửa sổ, và mỗi giờ đồng hồ lại có một nhà thiết kế khác đi vào để viết những điều họ đã học được lên hơi nước trên cửa sổ.
Everybody participated -- Milton Glaser, Massimo Vignelli.
Mọi người đều tham gia - - Milton Glaser, Massimo Vignelli.
Singapore was quite in discussion.
Singapore đang được cân nhắc.
This is a little spot that we filmed there that's to be displayed on the large JumboTrons in Singapore.
Đây là nơi chúng tôi đã quay phim để chiếu tại màn hình siêu rộng JumboTrons tại Singapore,
And, of course, it's one that's dear to my heart, because all of these sentiments -- some banal, some a bit more profound -- all originally had come out of my diary.
và bộ phim này rất có ý nghĩa đối với tôi, bởi mọi cảm xúc, đôi lúc giản dị, đôi lúc sâu sắc, tất cả đều bắt đầu từ nhật ký của tôi.
And I do go often into the diary and check if I wanted to change something about the situation.
Tôi thường xuyên xem lại nhật ký và xem liệu mình có muốn thay đổi điều gì về thực tại hay không.